Vào khoảng cuối thế kỷ 17, có một người tên Bartolomeo Cristofori làm nhân viên quản lý tại Bảo tàng nhạc cụ thành phố Florence nước Ý. Bartolomeo Cristofori dành trọn thời gian sống cùng đàn clavecin và harpsichord và luôn có tâm huyết cải tiến các loại đàn này thành một nhạc cụ linh hoạt, biểu hiện cảm xúc âm nhạc cách tốt hơn.